Đây là bài thơ đầu tiên của mình khi bước vào đời sống tu trì, không biết có hay không, gửi các bạn cùng đọc...
Tu viện chiều lòng sao buồn quá đỗi
Ngân xa ngàn những khúc nhạc thanh tao
Như trầm bổng, như vang dài điệp khúc
Chất ngất say, say ngất cõi lòng ta
Tu viện chiều, cơn mưa rào rả rích
Tấu vang trời, nhạc tí tách lăn tăn
Nghe hay hay, mà sao buồn lạnh quá
Cho chạnh lòng, ta lại chất ngất say
Tu viện chiều, lá rụng, hoa e ấp
Lặng thì thầm với gió chuyện không tên
Chợt lắng nghe tiếng chim chiều lãng đãng
Dang cánh dài, chạng vạng bóng hoàng hôn
Tu viện chiều, người thanh niên dạo bước
Lá dưới chân, nghe lảo đảo thân mình
Nghe như say, say hồn mà chẳng biết
Chợt giật mình, vẫn đang thấy ta say...
Có lẽ nhiều bạn chưa hiểu rõ đời sống tu trì của một người Công giáo, khi nàorảnh sẽ chia sẻ với các bạn nhiều hơn nhé!
Tuấn Hồ
Tu viện chiều lòng sao buồn quá đỗi
Ngân xa ngàn những khúc nhạc thanh tao
Như trầm bổng, như vang dài điệp khúc
Chất ngất say, say ngất cõi lòng ta
Tu viện chiều, cơn mưa rào rả rích
Tấu vang trời, nhạc tí tách lăn tăn
Nghe hay hay, mà sao buồn lạnh quá
Cho chạnh lòng, ta lại chất ngất say
Tu viện chiều, lá rụng, hoa e ấp
Lặng thì thầm với gió chuyện không tên
Chợt lắng nghe tiếng chim chiều lãng đãng
Dang cánh dài, chạng vạng bóng hoàng hôn
Tu viện chiều, người thanh niên dạo bước
Lá dưới chân, nghe lảo đảo thân mình
Nghe như say, say hồn mà chẳng biết
Chợt giật mình, vẫn đang thấy ta say...
Có lẽ nhiều bạn chưa hiểu rõ đời sống tu trì của một người Công giáo, khi nàorảnh sẽ chia sẻ với các bạn nhiều hơn nhé!
Tuấn Hồ